Hiếu Mục Vương hoàng hậu 孝睦王皇后 | |||||
---|---|---|---|---|---|
Tân đế Mãng Hoàng hậu | |||||
Hoàng hậu nhà Tân | |||||
Tiền nhiệm | Hoàng hậu đầu tiên | ||||
Kế nhiệm | Sử hoàng hậu | ||||
Thông tin chung | |||||
Sinh | ? | ||||
Mất | 21 | ||||
An táng | Vị lăng (渭陵) | ||||
Phối ngẫu | Vương Mãng | ||||
Hậu duệ |
| ||||
| |||||
Thân phụ | Vương Hàm |
Hiếu Mục Vương hoàng hậu (chữ Hán: 孝睦王皇后; ? – 21), là người vợ và cũng là Hoàng hậu đầu tiên của Vương Mãng, người lập ra triều đại nhà Tân.
Tiểu sử
Hiếu Mục hoàng hậu Vương thị, nguyên quán quận Tế Nam, thuộc Thanh Châu Thứ sử bộ (nay là khu vực phía Bắc của Sơn Đông và phía Đông Nam của Hà Bắc)[1]. Tổ phụ là Phú Xuân Kính hầu Vương Hân (王訢), là quan thần thời Hán Vũ Đế có công lao, sau nhậm chức Thừa tướng thời Hán Chiêu Đế, cha là Nghi Xuân Hiếu hầu Vương Hàm (王咸)[2]. Sau khi cha bà qua đời, anh trai Vương Chương (王章) tập tước.
Sau khi Vương Mãng thành lập triều Tân, Vương thị được lập làm Hoàng hậu, do Vương Mãng kiên kị cùng họ, đổi gọi nhà bà thành 「Nghi Xuân thị;宜春氏」.
Bà có với chồng mấy đứa con gồm Vương Vũ (王宇), Vương Hoạch (王获), Vương An (王安), Vương Lâm (王临) và một người con gái là Hiếu Bình Vương hoàng hậu. Nhân vì con trưởng Vương Vũ, con thứ Vương Hoạch, con thứ tư Vương Lâm đều bị Vương Mãng bức tử, cô con gái còn trẻ mà đã góa chồng cùng đủ mọi thứ bất hạnh khác ập xuống trong gia đình khiến bà khóc than đến nỗi mù mắt.
Năm Địa Hoàng thứ 2 (21), tháng giêng, Vương Hoàng hậu qua đời, thụy hiệu là Hiếu Mục Hoàng hậu, táng ở phía Tây của Trường Thọ viên (壽園西) tại Vị lăng (渭陵)[3].
Xem thêm
Tham khảo
- ^ 濟南郡,中國古郡名,西漢初年置。高帝時稱博陽郡,為齊國支郡,後改名濟南郡。呂后時分齊國之濟南郡置呂國、濟川國。文帝時置濟南郡。治東平陵縣(故城在今山東省章丘市龍山北)。武帝時析濟南郡置泰山郡,屬青州刺史部。東漢置濟南國,屢除為郡。魏置濟南國。晉置濟南郡,移治歷城。北魏于濟南郡之地置齊州,遂為州治。隋時罷濟南郡,此後至唐,或為齊郡,或為齊州。
- ^ Hán thư, quyển 99 trung
- ^ Hán thư, quyển 99 hạ: Mãng hậu thê tử, thụy viết: "Hiếu Mục hoàng hậu", Mãng vị lăng Trường Thọ viên tây, lệnh vĩnh thị Văn Mẫu, danh lăng viết: "Ức Niên". Sơ Mãng thê dĩ Mãng sổ sát kì tử, thế khấp thất minh, Mãng lệnh thái tử Lâm cư trung dưỡng yên......
- Hán thư quyển 99 thượng, trung, hạ– Vương Mãng truyện